AFF Cup 2021: Nơi tìm lại nụ cười của Đội tuyển Việt Nam

(Baonghean.vn) - Thời điểm hiện tại, nhiệm vụ hàng đầu của ĐT Việt Nam là bảo vệ ngôi vua tại AFF Cup 2021 ở Singapore vào tháng 12 tới đây.

Dễ thấy AFF Cup đối với đội đương kim vô địch không phải là sân chơi quá tầm so với chiến dịch vòng loại thứ 3 World Cup vừa qua, nhưng đáng nói là áp lực dành cho thầy trò HLV Park Hang-seo từ đó lại không hề nhỏ khi họ chỉ có duy nhất “1 cửa” để xung trận.

Và nếu không vượt qua được áp lực bắt buộc phải thắng trong các trận đấu hoặc thất bại trong trận cuối cùng, điều không ai dám khẳng định, thì xem như ĐT Việt Nam đã “giẫm phải vết xe đổ” của người hàng xóm hùng mạnh Thái Lan trước đây khi để đội bóng sụp đổ dây chuyền vô cùng đáng tiếc dù đã được cảnh báo từ rất sớm.

HLV Park Hang-seo được giao chỉ tiêu bảo vệ chức vô địch AFF Cup. Ảnh: VFF
HLV Park Hang-seo được giao chỉ tiêu bảo vệ chức vô địch AFF Cup. Ảnh: VFF

Nói thế để thấy, đừng vội cho rằng, ở AFF Cup tới đây, mọi việc đối với ĐT Việt Nam sẽ dễ như lấy đồ trong túi và cầu thủ nào đó dù chơi không tốt ở vòng loại thứ 3 trước đó sẽ ngay lập tức lấy lại vị thế của mình? Chẳng hạn, khi nói tới “bệ phóng” cho ĐT Việt Nam ở AFF Cup, người ta vội trao ngay vinh dự cho Tuấn Anh-Hoàng Đức và tin tưởng tiền vệ của HAGL sẽ thể hiện “đẳng cấp” thực sự của mình trước các đối thủ trong khu vực?

Với tiền vệ của Viettel-Hoàng Đức, hy vọng đó là có cơ sở khi trước các đối thủ ở tầm châu lục vẫn “bứt” ra khỏi sự lúng túng, thua kém để chơi đĩnh đạc trong những trận đấu khó khăn. Trái lại, Tuấn Anh chưa cho thấy sự trở lại đỉnh cao sau chấn thương liên miên đi kèm với nền tảng thể lực thua sút? Thử hỏi tiền vệ này thi đấu thực sự tốt ở trận đấu nào vừa qua, khi hầu như chỉ thi đấu 45 phút rồi ra nghỉ? Trận đấu cuối cùng ĐT Việt Nam gặp ĐT Arabia Saudi, Tuấn Anh đá nhiều thời gian hơn nhưng không có điều gì để nói tiền vệ tài hoa này đã thực sự trở lại.

Hy vọng là điều cần có và không bao giờ bị… đánh thuế, nhưng cần hơn là trên cơ sở thực tế để mang theo niềm tin có thật cầm được trên tay. Còn nếu cứ theo suy luận chủ quan, cố tình nào đó, không chỉ về một vài cầu thủ thì thực tiễn thi đấu đã chỉ ra là không thể, nếu không nói còn thất vọng hơn sau đó?

HLV Park Hang-seo coi việc bảo vệ thành công tại AFF Cup là một nhiệm vụ quan trọng của Đội tuyển Việt Nam. Ảnh tư liệu
HLV Park Hang-seo coi việc bảo vệ thành công tại AFF Cup là một nhiệm vụ quan trọng của Đội tuyển Việt Nam. Ảnh tư liệu

Câu chuyện “bệ phóng” từ các nhân tố nào đúng là vô cùng quan trọng đối với ĐT Việt Nam nhưng nếu sớm khoác vào vai những cầu thủ tài năng đó những áp lực không cần thiết thì tốt nhất hãy dành việc đó cho toan tính của thầy Park? Tương tự là câu chuyện “đôi cánh” khi Văn Hậu-Trọng Hoàng chưa trở lại, rồi chuyện người gác đền, người chơi cao nhất…

Rõ ràng, cả chiến dịch vòng loại thứ 3 là quá trình rèn dũa, tìm kiếm nhân lực cho chặng đua tại AFF Cup, cũng lại là khi nội lực của thầy và trò ông Park được phơi hết ra trước sự dòm ngó của đối thủ. Ba năm ông Park đưa bóng đá Việt đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, không có đối thủ khu vực nào “qua mặt” được ông thầy người Hàn Quốc, nhưng sau vòng loại toàn thua mới đây, đối thủ có thể thừa cơ xông lên làm được một điều gì đó, thậm chí “quật ngã” đối thủ hàng đầu để sắp xếp lại trật tự? Ấy là điều không nói ra thì ai ai cũng biết?

Ở đây, nói cho cùng, áp lực thực sự của ĐT Việt Nam đến từ đối thủ là một chuyện, ngoài ra không thể coi nhẹ áp lực do chính mình tạo ra. Chẳng hạn, sự coi nhẹ, coi thường đối thủ để khi gặp phải sự kháng cự, sự vọt tiến của đối thủ sẽ trở tay không kịp? Luôn ra sân với tâm lý buộc phải thắng cũng sẽ khiến mọi việc trở nên nặng nề, thiếu thanh thoát? Vì vậy, trước hết và sau cùng của ĐT Việt Nam vẫn là sự vững vàng về tâm lý trước, trong và sau mỗi trận đấu. Không có chỗ cho chủ quan, khinh suất, cũng không nên tự ti, yếm thế.

Tuyển Thái Lan - đối thủ nặng ký của tuyển Việt Nam tại AFF Cup. Ảnh tư liệu
Tuyển Thái Lan -  đối thủ nặng ký của tuyển Việt Nam tại  AFF Cup. Ảnh tư liệu
Mỗi trận đấu là một cuộc chiến thực sự của bản lĩnh, trí tuệ, năng lực chuyên môn và sự đồng lòng của một tập thể gắn kết, bền bỉ, đường dài. Vẫn là ngọn núi Thái Lan trước mặt, không dễ gì vượt qua và nếu vượt qua cũng chưa phải mọi việc đã xuôi chèo, mát mái. Còn đó ngọn núi Malaysia, Indonesia, Singapore… mà mỗi lần vượt qua, chúng ta từng phải đổ không ít mồ hôi…
Ấy là quá trình “đi tìm lại nụ cười” tưởng đã mất của ĐT Việt Nam khi chúng ta về lại sân chơi khu vực, được coi khó mà dễ, dễ mà khó lúc này. Hiện tại người Thái có 5 lần đoạt Cup, người Singapore có 3 lần, còn chúng ta mới có 2 lần, nghĩa là vẫn phải phấn đấu để đuổi kịp những người láng giềng, chưa có gì để tự hào, tự mãn, tự coi nhẹ sân chơi này.
Hy vọng, khi mọi áp lực không đúng, không cần thiết được cởi bỏ, thầy trò ông Park Hang-seo trở về với sự tự tin, bản lĩnh, sự vượt trội cả trong khu kỹ thuật lẫn trên sân cỏ thì chiến thắng để giữ Cup là điều không thể khác, là cơ sở vững chắc để thắp lại những nụ cười tươi sáng trên môi.

Tin mới